Ban đêm trong rừng nếu không có lửa rất nguy hiểm , sự thật đã chứng minh , khi Lạc Tâm Di còn đang lăng xăng lượm cây thì một tiếng kêu nặng nề như ai đó bị nghẹt mũi vang lên.
" Éc.. éc.. rột...ột....ột....rột...ột...." . Tiếng kêu không lớn lắm nhưng con heo rừng đang tiến tới thì lớn lắm nha .
Lạc Tâm Di vội bỏ đống cây trên tay xuống đất , chạy đến bên cạnh hắc y nhân , cặp mắt to tròn nhìn con heo thờ phì phò phì phò , nàng chỉ nhặt cây khô thôi mà , đâu có ghẹo gì nó đâu,sao nó lại mò tới đây chứ .
" Ngươi điên rồi phải không ? Tránh ra " . Hắc y nhân nhìn chăm chăm vào nữ nhân không biết sống chết đang che phía trước hắn , nàng ta chắc chắn điên rồi . Tay rút ra một con dao nhỏ , cặp lông mày hắc y nhân nhíu lại thật chặt , cố gắng vận hết sức lực còn lại trong người phóng con dao trong tay về phía trước .
Heo ta bị con dao đâm sâu vào chân , rống lên vài tiếng ghê rợn rồi lại lùi ra xa , quay đầu bỏ chạy vào màn đêm .
Lạc Tâm Di nhìn con heo bỏ chạy thì thở phào nhẹ nhõm , khi nàng quay đầu lại nhìn hắc y nhân thì không khỏi khiếp sợ , tuy mặt nạ đã che gần hết khuôn mặt hắn nhưng bờ môi không chút huyết sắc chứng tỏ hắn thật sự là sắp tiêu rồi . Lạc Tâm Di tiến gần đến bên cạnh hắc y nhân , thẹn thùng nhìn hắn , gãi gãi lên trán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-thai-tu-dang-ghen/2542894/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.