Dừng xe trước cổng công viên, Vũ Phong cho gửi chiếc xe rồi cầm tay nó kéo vào mua vé, khiến cô nàng đỏ mặt, không phải là ba năm không gặp Vũ Phong lại tu luyện lòng gan dạ từ Phương Tây rồi đó chứ, nó còn nhớ khi xưa đi học cấp ba thì Vũ Phong nổi tiếng lạnh lùng không ai làm động tâm trái tim băng giá của hoàng tử lạnh lùng. Mà không nói đến chuyện làm hắn yêu thích mình, đến đứng gần hắn quá gần cũng khó chứ nói gì đến nắm tay như bây giờ. Quả là thời gian sẽ làm thay đổi một con người!
- Sao anh lại đưa em đến đây?
Vào chổ này thì nó và hắn chính là cặp đôi lớn đầu nhất ở công viên, bởi vào đây chơi toàn trẻ con, nếu co người lớn thì cũng là ba mẹ đưa con đi chơi. Hơi có chút kì cục khi bọn nó vào đây.
- Ừ... anh chỉ muốn đi những nơi mà trước kia anh chưa đi với em.
Nghe Vũ Phong nói vậy Thiên Châu cảm thấy rất ngọt ngào, mặc dù bọn họ chưa xác lập quan hệ yêu đương, chưa ai nói với nhau câu yêu nhau nhưng chắc trong lòng mỗi người cũng rõ tình cảm của nhau.
- Anh khônh thấy ở đây rất trẻ con sao?
Cười cười có thâm ý Thiên Châu nháy mắt hỏi hắn, nó còn nhớ ba năm trước lúc đứng tại công viên này, nó rất muốn lôi kéo hắn vào chơi nhưng bị hắn từ chối một cách lạnh lùng làm nó vừa tức giận vừa tiếc nuối. Không ngờ ba năm sau người con trai lạnh lùng này còn nhớ để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-tu-lanh-lung-va-con-nho-rac-roi/2250751/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.