Lãnh Thiên Minh cắn răng nói: “Mong là bang Triêu Nam sẽ không làm ta thất vọng…”
Kế Chư đứng trên tàu chiến chỉ huy, tay cầm một vò rượu nốc vài ngụm, la hét với trời xanh: “A…”
“Bang chủ, mau xem phía trước…”, một đám thuộc hạ trên nóc thuyền hét toáng.
Kế Chư nhìn phía xa xa, càng nhìn càng thấy rõ có hơn trăm chiếc thuyền chiến đấu đang lao tới chỗ mình.
“Bang chủ, là bang Triêu Nam, thuyền họ đều có dấu hiệu hình ba mảnh lá cây, chắc chắn là họ!”, một thị vệ báo.
Kế Chư ném mạnh vò rượu lên boong thuyền, há miệng mắng: “Đám không biết sống chết bang Triêu Nam, chúng cho rằng bây giờ tới là đánh thắng được ta sao.
Nơi này là biển rộng, là thiên hạ của Kế Chư này! Mau vung cờ hiệu cho các thuyền chuẩn bị đón địch, ta muốn diệt hết đám ngư dân thối kia!”
Lính liên lạc trên nóc tàu của Kế Chư bắt đầu không ngừng vung cờ ra dấu.
Rất nhanh, thuyền chiến không có trật tự gì bắt đầu chạy song hành về phía trước, nghênh đón thuyền của bang Triêu Nam…
Trình Khai Sơn thấy chiến thuyền của bang Hải Đảo đông đúc như thế thì nói: “Hải Nương, kẻ thù có nhiều thuyền như vậy, chúng ta sẽ đánh lại chứ?”
“Hải Nương là tên cho ngươi gọi à? Gọi Hải bang chủ!”, Hải Nương tức giận nói.
Trình Khai Sơn cười cợt: “Cô còn nhỏ hơn ta, không thì ta gọi cô là muội muội nhé?”
“Cút đi!”, Hải Nương lại mắng: “Tí nữa dẫn binh lính của ngươi tập trung trên vài thuyền, núp ở phía sau.
Kế Chư nhất định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-tu-yeu-nghiet/780190/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.