Ads Hắn ánh mắt sáng quắc, ánh mắt nhìn xem Tô Mị không che dấu ưa thích chút nào.
Cái này mặc dù nói được dễ nghe, nhưng có chút ít gần thủy ban công, có ý niệm thắng tâm hồn thiếu nữ của Tô Mị ở trong đầu. Nói tóm lại, cái tâm tính báo ân này không phải tinh khiết.
- Bản cô nương mới không cần một xú nam nhân theo bên người!
Tô Mị lập tức lắc đầu cự tuyệt, cho Ngụy Bảo Minh một đả kích trầm trọng.
Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng cũng tùy theo xuất hiện, mà Ngụy Bảo Minh đối với Lâm Lạc là có cảnh giác mãnh liệt, lập tức lộ ra vẻ phòng bị, đây cũng không chỉ là vì chuyện lần trước, mà vẫn còn có nguyên nhân là quan hệ tới Tô Mị.
Không chỉ nữ nhân mẫn cảm, ngay cả nam nhân cũng giống như thế.
Bất quá hắn cũng thật sự là suy nghĩ nhiều, còn tưởng rằng Tô Mị đối với hắn có vài phần tình ý mới có thể nhiều lần cứu giúp, nhưng không biết chỉ là một bên tình nguyện của hắn mà thôi.
- Đi theo ta!
Lâm Lạc hướng hắn vỗ tay phát ra tiếng.
- Vì cái gì ta phải nghe lời ngươi?
Ngụy Bảo Minh tự nhiên sẽ không ở trước mặt “tình địch” kinh sợ, cho dù thực lực của đối phương vượt xa hắn.
- Chẳng muốn nhiều lời với ngươi!
Lâm Lạc pằng pằng một chưởng đánh Ngụy Bảo Minh ngất xỉu, giống như con gà con nhấc lên.
- Sách sách sách, ngốc tử, có phải ngươi ghen hay không?
Tô Mị cười đến tựa như hồ ly.
- Ha ha, ngươi đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoanh-tao-hoang-vu/666414/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.