Cãi nhau hồi lâu, Kha Nhiên và Trần Tu Ninh nhanh chóng làm hòa, hai người mỗi người cầm một hộp xúc xắc, nhìn bộ dáng là muốn phân thắng bại tối nay bằng trò tung xúc xắc.
Tạ Thời Vân chán nản tựa lưng vào ghế, ánh mắt mông lung nhìn quanh căn phòng.
“Ba con hai.”
“Bốn con hai.”
“Mở ra!”
“Bốn con hai, mày mau uống hết chai bia đi!”
Kha Nhiên buồn bực bốc cạn một chai bia, hai má đỏ lên, khoác vai Tạ Thời Vân: “Anh Thời, sao hôm nay mày nghiêm túc thế?”
Ánh mắt Tạ Thời Vân lạnh lùng nhìn cậu ta: “Chỗ nào cũng bay đầy mùi tin tức tố của mày.”
“Ồ.”
Kha Nhiên tỉnh táo lại một chút, mùi tin tức tố cũng từ từ nhạt bớt.
Gần 11h đêm, trong quán rượu ngày càng nhiều người, nam nam nữ nữ ăn mặc gợi cảm đi qua đi lại trên hành lang, không khí đang vui vẻ cũng bị phá hỏng bởi sự ồn ào hỗn loạn.
Không tìm được việc gì làm, hai người bọn họ lại tiếp tục hút thuốc khiến Tạ Thời Vân không ngừng xoa n/ắn huyệt thái dương.
“Hút thuốc ngon vậy à?” Tạ Thời Vân nâng mắt, môi mím lại.
Anh lờ mờ nhớ đến tên nhóc tóc đỏ vừa gặp tối qua, trên người cũng nồng nặc mùi thuốc lá.
“Không có.” Kha Nhiên lắc đầu một cái, “Cũng bình thường thôi, những lúc không có việc gì làm thì không nhịn được mà hút hai điếu, cái này là trạm sạc năng lượng đàn ông* mà.”
“Dung tục.” Trần Tu Ninh đánh giá đúng trọng tâm.
Kha Nhiên không vui trừng mắt nhìn cậu ta: “Người dung tục nhìn đâu cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoc-sinh-gioi-meo-nho-cua-cau-lai-lam-nung-roi/2838850/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.