Tuy rằng từ chối Lâm Thánh, nhưng Lâm Thánh không phải loại người sẽ thù dai. Buồn thì buồn thật, nhưng khi Lương Ninh nói muốn mời anh ta ăn cơm, anh ta vẫn đồng ý.
Tuy nhiên, đến khi thực sự ăn xong và đến lúc trả tiền, lại là Lâm Thánh móc điện thoại ra thanh toán trước. Lương Ninh căn bản không ngăn được.
“Đã bảo là em mời mà.” Lương Ninh dở khóc dở cười.
“Coi như là chúc mừng em thi xong. Cảm thấy thi thế nào rồi?” Lâm Thánh tiện miệng liền lái chủ đề đi.
“Cũng tạm được ạ, nhưng Địa lý thì hơi khó nói, năm nay Địa lý hơi khó.” Lương Ninh rất không chắc chắn có lấy được 4A hay không.
Chế độ thi đại học của bọn họ không giống các nơi khác. Hai môn tự chọn sẽ thi vào kỳ thi đại học cuối cấp ba, còn bốn môn không tự chọn thì thi xong vào học kỳ 2 lớp mười một. Bốn môn này sẽ không tính điểm vào tổng điểm, mà sẽ căn cứ vào mức độ điểm của tất cả thí sinh để chia thành bốn cấp độ A, B, C, D. Nếu cả bốn môn đều đạt A, thì khi thi đại học có thể được cộng năm điểm.
Cái gọi là “một phân đè chết người”, bất kể là ai cũng đều khao khát năm điểm này.
Lương Ninh không thể tính toán năm nay môn Địa lý sẽ lấy bao nhiêu điểm làm mức chuẩn A. Hơn nữa, môn Địa lý của cậu vốn đã hơi yếu, nên thực sự không có một trăm phần trăm chắc chắn sẽ lấy được năm điểm này.
“Em thấy khó thì mọi người đều thấy khó, mức chia điểm không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoc-than-cau-ay-cu-nhin-toi-mai/2770408/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.