Gần tối, giáo viên chủ nhiệm gọi Diệp Đồng Châu, Kiều Tình, An Dao và bạn cùng bàn ra ngoài, Lương Ninh không có trong số đó. Không lâu sau bốn người trở lại phòng học, Lương Ninh liền nghe thấy bạn cùng bàn toe toét cười rất vui vẻ, miệng vẫn lẩm bẩm: “Cái chức lớp trưởng môn tiếng Anh gì đó phiền chết, không muốn làm.”
Một bên An Dao bĩu môi: “Thế sao vừa nãy cậu không từ chối giáo viên chủ nhiệm?”
“Thầy ấy đã cầu xin mình, mình có thể từ chối sao?” Bạn cùng bàn hếch mũi lên trời.
An Dao “Xì” một tiếng, mặc kệ cậu ta.
Lương Ninh thấy Diệp Đồng Châu ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi hắn: “Phân lớp trưởng môn à?”
“Ừm, mình là lớp trưởng môn toán.” Diệp Đồng Châu nói thật, trong lòng hắn thực ra có chút không vui, Lương Ninh rất nhanh liền cảm nhận được.
“Làm lớp trưởng môn cũng tốt mà.” Lương Ninh an ủi.
Diệp Đồng Châu không phải vì mình làm lớp trưởng môn mà không vui, mà là vì chức lớp trưởng môn ngữ văn và tiếng Anh đều không đến lượt Lương Ninh nên mới không vui. Hắn vốn tưởng rằng với thành tích của Lương Ninh, chắc chắn có thể làm lớp trưởng một trong hai môn đó.
“Vậy còn cậu?” Diệp Đồng Châu hỏi lại cậu.
Lương Ninh sững sờ, nửa ngày mới phản ứng lại được vì sao hắn không vui: “Mình không sao cả, không làm lớp trưởng môn cũng tốt, đỡ nhiều chuyện phiền phức.”
Vừa mới một giây trước còn an ủi Diệp Đồng Châu rằng làm lớp trưởng môn có nhiều lợi ích, lúc này Lương Ninh vô thức nói ra những lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoc-than-cau-ay-cu-nhin-toi-mai/2770415/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.