"Chị sẽ tha thứ cho cậu ta sao?"
Ôn Vĩ Kỳ nhìn thiếu nữ mặc đẹp như hoạ trước mặt, cô dịu dàng nở nụ cười, sau đó lắc đầu. Môi đỏ nói ra một câu "Sẽ không."
Sẽ không còn cơ hội nào nữa, từ lúc cậu ta buông tay ra, bảo cô đi tới trong vòng tay của người khác.
Thời khắc đó, tất cả đều đã kết thúc rồi.
Lúc có được, người ta quên mất trân trọng
Lúc mất đi, người ta lại chạy đi tìm kiếm...
Chỉ là, muộn rồi...
Lục Thiên Mạch đi đến gần hai chị em, vừa định mở miệng nói cảm ơn Ôn Yến hôm nay có thể tới. Ai ngờ giây tiếp theo liền thấy đối phương ngẩng đầu nhìn về phía trước, cậu cũng dừng bước chân.
Theo ánh mắt đối phương xem đi qua, trực tiếp liền thấy Lạc Tư Ngôn đứng ở cách đó không xa, mỉm cười nhìn cô, vừa thấy hai người bọn họ ngừng lại, ngay lập tức tiến lên.
"Liền biết cậu sẽ đến, thế nào? Cùng đi ngồi với tôi một chút?"
Nghe cậu ta nói như vậy, Ôn Yến liền giống như cái gì cũng chưa nghe được, tiếp tục hướng bên ngoài sân bay đi đến, Ôn Vĩ Kỳ không nói không rằng chạy theo sau lưng cô.
"Ngân hàng XXX ở Thuỵ Sĩ, bây giờ có muốn hay không tới nhà tôi làm khách một chuyến?"
Nghe vậy, Ôn Yến bước chân dừng lại, quay đầu nhìn về phía Lạc Tư Ngôn, ánh mắt không thể tin.
Chỉ là không đợi cô có động tác gì, một bóng người bỗng nhiên từ phía sau cô nhanh chóng chạy tiến lên, sau đó một quyền liền đem đối phương ngã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoc-than-la-xu-bat-quai/502288/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.