Chap 52:
_Đôi khi không phải cứ may mắn là tốt Jenny à.
_ Rồi sao ? Kệ anh, em ko quan tâm. – Jenny lướt nhẹ từng ngón tay lên người Tibu. Qua vai, lên khuôn mặt tibu rồi dần xuống ngực.
Vội chạm lấy tay Jenny, Tibu gặng hỏi:
_ Em làm gì vậy Jenny?
_ Em muốn ăn thịt anh. – Jenny nhìn Tibu rồi cười một cách quyến rũ.
_ EM nên dừng lại còn kịp, chưa biết ai là kẻ đi săn và ai là con mồi đâu. – Tibu cười một cách bí hiểm.
_ Còn nhỏ mà thích chơi trò người lớn sao Jenny.
_ Đã nói là em ko còn nhỏ mà Tibu cứ chọc em hoài thôi
Tibu khẽ thở dài, ko khí vui vẻ bỗng chốc bị thay thế bằng sự buồn bã và ảm đạm. Jenny ôm chặt lấy Tibu.
_ Anh nhớ chị Sunny phải ko Tibu. Đi học được gặp Sunny mà sao anh lại ko vui?
_ Thôi anh ko muốn nói đến chuyện này thêm nữa.
_ Dạ, thôi vậy. Anh ko muốn nói thì em cũng ko làm khó anh. Mình xuống ăn cơm đi anh.
_ Ừ.
Đúng lúc đó thì ba mẹ Jenny cũng vừa về tới nhà. Tibu liền lễ phép chào họ:
_ Chào chú và cô ạ. Con tên Tibu, là bạn của Jenny ạ.
_ Chào con. – Mẹ Jenny đáp lại bằng một giọng nói nhẹ nhàng của người Hà Nội.
_ Hi youngman, how are you? ( Chào anh bạn trẻ , con khỏe không? )
_ I’m fine, sir. Thank you ( Con khỏe , chú. Cám ơn ạ). – Tibu cười và lễ phép đáp lại. Tibu cứ nghĩ rằng ba của Jenny sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoi-uc-cua-mot-linh-hon/237745/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.