Duy Thành đi công tác rồi, Mai Thư lại trở về với cuộc sống một mình.
Nói là đi bốn ngày nhưng chính anh ấy cũng không chắc cho lắm, chỉ sợ công việc kéo dài thì khéo phải hơn một tuần mới về được.
Đương nhiên quan hệ của hai vợ chồng họ chưa thân thiết tới mức khiến Mai Thư nhớ anh, nhưng hai ngày rồi ba ngày trôi qua, cô bắt đầu cảm thấy thiếu thiếu một thứ gì đó.
Xem ra việc ở cạnh Duy Thành đã trở thành thói quen của Mai Thư mất rồi.
Mùa đông thủ đô ngày càng thể hiện rõ rệt, sáng sớm nay nhiệt độ đã giảm xuống còn có mười ba.
Mai Thư ra khỏi Đài phát thanh liền ghé tới bệnh viện ngay bởi vì tối qua Như Quỳnh đã điện cho cô một cuộc điện thoại...
"Chị, chị đến rồi!"
Vừa tới trước cửa phòng bệnh, Mai Thư đã bắt gặp Như Quỳnh đang đứng ngoài hành lang.
Cô bé đó nhìn thấy cô thì rất vui vẻ, nhưng không hiểu sao chỉ vừa reo lên một cái liền thu lại nụ cười ngay lập tức.
Mai Thư nhìn theo hướng ánh mắt của Như Quỳnh cũng đã ngờ ngợ ra được câu chuyện.
Hẳn là bác gái đã biết đến sự giúp đỡ của cô rồi.
"Chị...!lát nữa mẹ em có lỡ miệng nói lời gì khó nghe...!chị đừng để trong lòng nhé?"
Mai Thư mỉm cười với cô ấy một cái rồi gật đầu, nhanh chóng quay người đi vào trong phòng bệnh.
Vẫn là không gian trắng xoá tràn ngập mùi thuốc khử trùng, hôm nay ngoài những máy móc thiết bị ra còn có thêm vài tiện nghi khác nữa.
Trên giường bệnh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-do-troi-co-mua/540539/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.