Ngày hôm sau, có bác sĩ đến làm kiểm tra sơ bộ cho Thẩm Quý Hoà.
Ngày hôm qua khi đến đây Thẩm Quý Hoà không để ý lắm đến xung quanh, hôm nay mới phát hiện biệt viện này có một khu đất rộng lớn chuyên dùng cho việc phục hồi chức năng. Tất cả các thiết bị đều đắt tiền đến mức Thẩm Quý Hoà cả tưởng tượng cũng không tưởng tượng ra nổi.
Bác sĩ lại gần nhận thấy quan sát của cô, nói: "Những thứ này đều là thiết bị Hạ lão sư sử dụng khi phục hồi chức năng.
"Hạ Vân Chi."
"Phải, em ấy chưa nói với em à? Khoảng nửa năm trước, em ấy bị thương khi đóng phim, em ấy cũng gặp chấn thương về cột sống và lưng dưới. Chị là bác sĩ chịu trách nhiệm phục hồi chức năng cho em ấy." Bác sĩ tự giới thiệu, "Xin chào, chị là Diệp Lan."
"Bác sĩ Diệp, xin chào."
Diệp Lan nở nụ cười ôn hoà với Thẩm Quý Hoà, rồi bắt đầu tiến hành kiểm tra cùng đánh giá cho cô.
Khoảng một tiếng sau, Hạ Vân Chi trở về, Diệp Lan đưa báo cáo trong tay qua cho nàng.
Qua bức tường kính, Thẩm Quý Hoà ngồi một mình ở trong phòng, thực hiện các động tác tập chân đơn giản.
"Thế nào?" Hạ Vân Chi hỏi.
Diệp Lan: "Ca bệnh lúc trước em đưa cho chị xem là của em ấy à? May thay rằng cột sống tuy bị thương nhưng không ảnh hưởng đến tuỷ sống và dây thần kinh, phục hồi cũng không tồi, tuy đã lãng phí ba năm, nhưng có thể nhận thấy em ấy ngày thường rất để ý đến trạng thái cơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-anh-hau-co-ooc-khong/1530970/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.