Năm người nhìn hoa của mình, trong lòng bất an.
Ánh mắt của bọn họ thường xuyên liếc về phía hoa của Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc, Bạch Liên thánh khiết, hoa thược dược ung dung, gần như hoàn hảo không hao tổn cắm trong bình thủy tinh, hình thành so sánh rõ ràng với các bông khác.
Không khí ngột ngạt.
Lo nghĩ, cuống cuồng, đố kị và tâm tình bất an bao phủ chặt chẽ lấy những người này, giống như tấm lưới vô hình, ràng buộc khiến người ta hít thở không thông thuận.
Thẳng đến khi lại có người trở về từ rừng cây, hoa trong tay những người đó còn héo hơn, sự lo lắng trong ánh mắt năm người này thoáng giảm bớt.
Trong nhóm người thứ ba trở về, hoa của Trương Kỳ không hợp nhau.
Anh ta cầm về một bụi cây xương rồng ướt át, trên đỉnh bụi cây có một đóa hoa màu vàng, bởi vì có cả bụi cây xương rồng cung cấp chất dinh dưỡng, vì vậy bông hoa này không hề có dấu vết khô héo.
Nhưng vì thế tay của Trương Kỳ bị gai đâm tổn thương, loang lổ vết máu.
Bạch Ấu Vi suy đoán, chắc hẳn Trương Kỳ trông thấy người trên đường quay về, phát hiện hoa trong tay họ có dấu hiệu khô héo, cho nên mới nghĩ ra biện pháp này, cũng coi như nhanh trí.
Ngoại trừ Trương Kỳ, hoa của nhóm thứ ba héo rũ không còn hình dáng, thậm chí có bông đã không còn nhận ra giống hoa.
Căn bản không cần so sánh, chỉ quét mắt lướt qua là sắp xếp ra thứ hạng —
Hai người dẫn đầu không thể nghi ngờ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664657/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.