Thẩm Mặc kể lại chuyện trên đảo, tóm tắt đơn giản rõ ràng cho Đàm Tiếu và Thừa Úy Tài nghe.
Mặc dù đã cố hết sức ngắn gọn, bởi vì liên quan đến quan giám sát mới xuất hiện, hình thức trò chơi khác biệt và liên quan đến quan hệ Ông Triệu và những người trên đảo này, cuối cùng tốn không ít thời gian.
Đàm Tiếu nghe xong thì giật mình không nói nên lời.
Anh cảm thấy thật khó tin, một ông lão bất tri bất giác (1) tiễn đưa mấy trăm mạng người, hơn nữa không một ai trên đảo nhận thấy không thích hợp!
(1) Bất tri bất giác 不知不覺 Có hai nghĩa: 1) Thuận theo lẽ tự nhiên mà không cần dùng đến ý trí. 2) Không có tư tưởng kế hoạch sẵn mà thình lình bị động trong một thời gian. Theo Từ Điển Hán-Việt Hiện Đại do Nguyễn Kim Thản chủ biên (nxb Thế Giới, 1995).
Thừa Úy Tài cũng không nói gì. Ông cúi đầu, không nói được một lời, nhìn bề ngoài tâm trạng khá nặng nề.
Tất cả mọi người còn nhớ rõ, Thừa Úy Tài vốn dự định ở lại trên đảo, chẳng ai nghĩ tới, tự cho là thế ngoại đào nguyên mà ẩn giấu việc dơ bẩn, xấu xa như vậy?
“Chẳng trách lão ta triệu tập mọi người, muốn làm sáng tỏ trước mặt tất cả à?” Đàm Tiếu nghĩ không ra, “Đã như vậy, chẳng lẽ ông ta có thể tẩy trắng cho mình?”
Thẩm Mặc nói: “Chuyện của Triệu Kiến Đào có thể tạm thời để sang một bên, nhưng thông tin ông ta cung cấp khiến tôi hơi lưu ý, trò chơi sẽ di động.”
“Di chuyển thì di chuyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664725/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.