Bạch Ấu Vi nghe được tiếng bước chân quen thuộc, sợi dây căng thẳng trong lòng cuối cùng chùng xuống.
Từ đầu tới cuối cô luôn lo lắng cho anh.
Tuy rằng trải qua cân nhắc nhiều lần, suy nghĩ nhiều lần, cô đều cảm thấy đối với Thẩm Mặc cái tổ chức này chỉ muốn mượn sức, nhưng trái tim không theo ý mình, luôn lo lắng.
Thẩm Mặc mở cửa đi vào, nhạy bén nhận thấy không ổn, thấy Bạch Ấu Vi đi ra từ phòng ngủ, hỏi cô: “Trong nhà từng có người đến à?”
“Việc này không quan trọng…” Bạch Ấu Vi buồn ngủ ngáp một cái, “Chờ anh hơn nửa ngày, em buồn ngủ quá.”
“Tổ nghiên cứu khoa học phát hiện có trò chơi đang đến gần trung tâm thành phố, lâm thời triệu tập hội nghị khẩn cấp…” Thẩm Mặc dừng lại, đi tới cầm tay vịn xe lăn, “… Quên đi, đi vào rồi nói.”
Hai người một trước một sau đi vào phòng ngủ, đóng cửa phòng, Bạch Ấu Vi lấy ra chìa khóa vàng, mở cửa nhà thú bông —
Vào nhà thú bông, Thẩm Mặc ôm Bạch Ấu Vi về phòng trên lầu, một lần nữa mở miệng:
“Cái tổ chức này có kết cấu rất phức tạp, có người của tổ nghiên cứu khoa học S, có người của tổ hành động đặc biệt, có danh môn vọng tộc tới tị nạn, còn có một số cảnh sát vũ trang rải rác ở địa phương…” Thẩm Mặc vừa đi vừa nói chuyện, “Có điều, tổ chức chủ yếu lấy tổ nghiên cứu khoa học làm chủ, người đứng đầu tổ chức tên Sở Hoài Cẩn, là đội trưởng tổ hành động đặc biệt số 4, thứ hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/665089/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.