[Trứng mà thủy quái không vứt bỏ — bị đập trúng rất đau, có tỷ lệ 20% phát động hiệu quả nổ tung như mìn.]
Hạt trân châu Chu Xu ném ra như một đòn sấm sét, nổ nửa bên mặt Râu Xanh be bét máu thịt!
“A a a a mặt của ta!!!” dã thú hình người lớn tiếng rít gào, xoay người lại, “Người phụ nữ đáng chết! Ngươi dám! –“
Hắn gầm to, nhặt thanh kiếm rơi trên mặt đất, quăng về phía đầu Chu Xu!
Tô Mạn kéo tay Chu Xu lui về sau né tránh, lúc xuống cầu thang lảo đảo một cái, lưỡi kiếm sắc bén sượt qua cánh tay Chu Xu, hai người té ngã! Số hạt trân châu còn lại trong tay rơi vãi dưới đất!
Chu Xu không để ý đến việc đứng dậy, quỳ dưới đất sốt ruột nhặt hạt trân châu, la to với Tô Mạn: “Không được để cho hắn mang Triệu Lan Phân đi! Cho dù không cứu được người cũng phải giết Công tước! Nếu không đêm mai hắn còn tiếp tục giết người!”
“Anh phải đi!” Vu Á Thanh lau đi máu ở khóe miệng, nhặt kiếm lên đuổi theo lên lầu.
Tốc độ của Râu Xanh nhanh hơn!
Thân hình hắn khổng lồ nhưng không cồng kềnh, kéo Triệu Lan Phân đi lên cầu thang xoắn ốc rất nhanh, đi thẳng lên tầng ba!
Dưới lầu, Vu Á Thanh, Tô Mạn, Hồ Nhã đuổi theo sát nút, nhưng khi các cô đến tầng ba thì phát hiện hành lang hai bên trống trơn, không thấy bóng dáng tên Râu Xanh.
Rầm!
Tiếng cửa phòng đóng sập lại vang lên ở hành lang.
Ba người phụ nữ thở phì phò nhìn trái nhìn phải,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/665161/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.