Ông ta lập tức hoàn hồn, đầu giật mạnh lên, mắt trợn to như chuông đồng nhìn về phía giường.
Ngụy Hoa vẫn đang ngủ say, thoạt nhìn không hay biết gì. Ông ta nhìn sang Sở Hoàn, phát hiện ánh mắt cậu đang hướng ra ngoài cửa sổ.
Ngưu Quốc Cần nuốt khan, cũng quay ra nhìn ngoài cửa sổ. Bên ngoài tối đen như mực, ngoài bóng cây lay động thì không có gì khác. Nhưng dù mắt không nhìn thấy, não ông ta vẫn cảm nhận được điều bất thường.
Lông tơ sau gáy ông ta dựng đứng lên, bên ngoài thực sự có thứ gì đó!
"Đại, đại sư."
Sở Hoàn vẫn chằm chằm nhìn về phía cửa sổ, nói: "Đừng ra ngoài."
Vừa rồi cậu đã dán bùa Ẩn Thân, tạo ranh giới ngăn cách giữa bọn họ và Ngụy Hoa. Chỉ cần không bước ra khỏi phạm vi đó, thứ bên ngoài sẽ không phát hiện được họ.
"Được được."
Bên ngoài cửa sổ xuất hiện hai đốm sáng đỏ lập lòe, hệt như đôi mắt đang rình rập trong bóng tối. Thứ đó cực kỳ cẩn trọng, quan sát hồi lâu, chắc chắn rằng Ngụy Hoa đã chìm vào giấc ngủ sâu mới lặng lẽ trôi vào bên trong.
Một đám sương đen giương nanh múa vuốt, đường kính khoảng nửa mét, chính giữa có hai điểm đỏ rực, nhìn chằm chằm vào Ngụy Hoa. Nó dừng lại ngay phía trên đầu ông, hình như vô cùng háo hức.
Đồng thời, khi sương đen vụ tiến lại gần, Sở Hoàn ngửi thấy một mùi tanh hôi nhàn nhạt của động vật. Đến lúc này cậu hoàn toàn chắc chắn, thứ này căn bản không phải là ma quỷ.
Yêu quái?
Thấy nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-co-hy-truong-mao-quat/2883308/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.