Sở Hoàn dừng tay.
Cậu nhìn mấy cành hoa trước mặt, không chắc chắn hỏi: "Là vậy sao?"
Lý Tuyên Minh: "Chỉ là có khả năng."
Sở Hoàn ngẫm nghĩ một chút: "Chiết Chi... Tôi cảm thấy anh nói có lý đấy, mà tên này nghe cũng hay."
"Phải rồi." Lý Tuyên Minh nghiêng đầu, kẹp điện thoại giữa vai và tai, vừa cẩn thận dùng khăn lau kiếm vừa hỏi: "Nhà cậu thờ Sơn Thần của ngọn núi nào? Hay là tổ sư đắc đạo? Hoặc là vị nào dưới Địa Phủ?"
"..."
Sở Hoàn: "Cái này nói thế nào đây ta?"
Lý Tuyên Minh đột nhiên có dự cảm chẳng lành. Hắn hỏi dồn: "Đừng nói là ngay cả cái này cậu cũng không biết?!"
Sở Hoàn: "Anh biết đấy, chúng tôi đâu có chuyên nghiệp như các anh. Chưa kể Đoan Công nhiều phân nhánh lắm, một số nơi còn pha trộn cả Phật giáo. Thuật pháp cũng có phần dung hợp với Đạo gia của các anh. Nói chung là tượng thần này được truyền xuống từ đời tổ tiên, thời gian lâu lắm rồi..."
Lý Tuyên Minh cạn lời: "Nhưng cũng không đến mức ngay cả lai lịch cũng không rõ chứ?"
Sở Hoàn: "Giờ đang làm rõ đây nè? Có khi ngài ấy tên là Chiết Chi đấy! Cái này còn phải cảm ơn anh."
Lý Tuyên Minh cảm thấy mệt tâm quá.
Sở Hoàn đặt cành hoa trở lại chỗ cũ. Nếu đúng thật vị thần nhà họ tên là Chiết Chi, vậy mấy cành hoa này chẳng phải là tượng trưng cho tượng thần sao? Nghĩ đến trước đây mình có thái độ không mấy tôn trọng với chúng, cậu cảm thấy hơi xấu hổ.
"Lý đạo sĩ, anh đang làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-co-hy-truong-mao-quat/2883319/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.