Sở Hoàn nói với gã: "Tôi đã nói là họ không phải trộm mộ."
Triệu Bình Trung mặt đầy không phục, nói: "Không phải trộm mộ thì là gì?"
"Họ là nhà khảo cổ."
"Nhà khảo cổ là cái gì? Tên mới đặt cho dân trộm mộ à? Nếu cậu nói vậy, thế thì tôi cũng không phải trộm mộ, tôi là Phát Khâu Trung Lang Tướng, chỉ huy quân đội quật mộ đấy."
Sở Hoàn: "..."
"Thôi bỏ đi, nói chuyện với thất học rõ phí lời. Từ giờ trở đi câm mồm lại, nếu còn nói nhảm nữa, tôi sẽ cắt tay ông nhét vào miệng."
Cậu giơ con dao găm sừng trâu lên áng chừng.
Triệu Bình Trung: "..."
Đánh không lại, đành khuất nhục ngậm miệng.
Lúc này Lý Tuyên Minh đã bước đến chỗ hai hồn sống kia.
Hai vị giáo sư đã vào trạng thái làm việc, họ cố gắng chạm vào những món cổ vật trên mặt đất, nhưng do là hồn thể, tay họ chỉ có thể lướt qua những món đồ đó, đến cả hạt bụi cũng không mang theo được.
Họ hoàn toàn không nhận ra có gì bất thường, không ngừng lặp đi lặp lại động tác của mình. Vì quá mức tập trung, họ không để ý có người đến gần.
Lý Tuyên Minh ngồi xổm xuống bên cạnh họ, gọi: "Giáo sư Hàn, giáo sư Thẩm, hai người nên về rồi."
"..."
Không ai trả lời. Một trong hai vị còn quay đầu lại gọi: "Tiểu Dương, mau đưa cái cọ cho tôi."
Lý Tuyên Minh: "..."
Tiểu Dương tất nhiên không có ở đây, mà Lý Tuyên Minh thì chẳng có cái cọ nào để đưa. Vị giáo sư đó bực bội mắng một câu:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-co-hy-truong-mao-quat/2883379/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.