Thẩm Thanh Nhiên chưa kịp phản ứng, trước mắt cậu bỗng dưng tối sầm lại. Bộ hỷ phục phức tạp, họa tiết tinh xảo giống như một đóa hoa hồng bị gió cuốn bay, kéo theo người ngã xuống đất. Trước khi mất đi ý thức, Thẩm Thanh Nhiên nhớ lại lời Tiết Phỉ Phong đã nói với cậu sáng nay: "Trẫm chờ ngươi đến bái đường."
Cậu không nên cứ mãi băn khoăn chuyện mặt có sưng hay không, thành thân là chuyện của cậu và Tiết Phỉ Phong, cần gì phải để ý đến hình ảnh trong mắt người khác.
Thẩm Thanh Nhiên nghĩ mà hối hận.
Nguyệt Hoa điện là tẩm cung của các đời hoàng hậu. Sau khi Tiết Phỉ Phong cho người dọn dẹp, hắn đã chỉ định nơi này để Thẩm Thanh Nhiên cư trú. Cậu mới ở đây được một ngày, mà lý do cũng chỉ vì theo lệ cũ, đêm trước ngày thành thân, tân nhân không được ở cùng nhau, Tiết Phỉ Phong mới chịu để cậu ở một mình.
Thẩm Thanh Nhiên không quen thuộc với cấu trúc của Nguyệt Hoa điện. Trong cơn mê man, dường như có một cánh cửa tủ quần áo khổng lồ mở ra từ bên trong, có người bước ra.
Đó là một cung nữ đã có tuổi, dáng người thấp hơn Thẩm Thanh Nhiên nửa cái đầu, toàn thân được bao bọc kín mít, hai tay run rẩy trong nhiều lớp vải, trông giống một mụ phù thủy già. Tuy nhiên, bà lại không chút lưỡng lự khi vác cậu lên người. Khi nhìn thấy gương mặt sưng đỏ của Thẩm Thanh Nhiên, bà nhíu mày, nghi ngờ mở ngăn bí mật nhỏ trong tủ quần áo để kiểm tra. Mê hương phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-cung-khong-bi-phu-quan-bo-roi/1673439/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.