Mấy ngày gần đây, Thẩm Thanh Nhiên liên tục nhận được thông báo về điểm thưởng từ hệ thống. Ban đầu cậu có mười lăm ngàn điểm, nhưng gần đây, điểm số chỉ tăng thêm một chút, tăng 1, 2, 3 điểm một lần.
Mỗi ghi chú điểm thưởng đều có kèm theo giải thích. Thẩm Thanh Nhiên nhàn rỗi mở ra xem và phát hiện ra rằng cá và tôm trong ao đã bắt đầu giao phối và đẻ trứng. Mỗi con vật chỉ khi sinh sản ra thế hệ sau thì mới được tính điểm, thể hiện rằng chúng đã hoàn thành sứ mệnh của mình, thoát khỏi hệ thống và có thể được người khác nuôi dưỡng.
Cũng có thể ăn được.
Thẩm Thanh Nhiên tính toán số điểm của mình, phát hiện có khoảng một phần ba số cá và tôm trong ao đã có thể ăn được. Phần lớn cá cái và tôm cái vẫn đang ôm trứng, còn những con tôm đực đã giao phối và để lại thế hệ sau... Cậu có thể mời Tiết Phỉ Phong ăn tôm hùm Úc rồi!
Thẩm Thanh Nhiên vô cùng phấn khởi, cậu lấy ra một cây kim thêu đã bám đầy bụi và gỉ sét từ trong nhà, ngồi xổm bên cạnh bếp lò, muốn nung nóng cây kim rồi uốn thành lưỡi câu. Cánh tay cậu bị nhiệt độ nung nóng đến khô và nóng rát, Thẩm Thanh Nhiên không thể chịu được nữa nên rút tay ra, nhưng kim vẫn chưa đỏ. Cậu dùng ngón cái ấn kim xuống đất, nhưng cây kim thêu này cứng cáp vô cùng, không dễ gì bẻ cong.
"Ngươi đang làm gì vậy?" Tiết Phỉ Phong nhìn thấy Thẩm Thanh Nhiên đang ngồi chờ trước bếp lò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-cung-khong-bi-phu-quan-bo-roi/1673512/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.