Lương Tư cúi đầu, yên lặng ăn cá hồi, không hé răng nửa lời. “Đúng vậy, ở nhà ạ.” “Đều thu dọn xong xuôi rồi.” “Tuần này cũng tạm ổn, chỉ là buổi tối toàn đi ăn cơm với người khác.” “Coi như xã giao xong rồi, thứ hai gặp mặt anh ta một lần, cuối tháng sau anh ta đi New York.” Thanh Trạch nói chuyện điện thoại với mẹ về công việc công ty, Lương Tư ngồi bên cạnh nghe, có chút buồn chán. Cô bưng đĩa của Thanh Trạch lên, nhẹ nhàng đặt trước mặt mình, dùng dĩa của anh cuốn mì Ý. Thanh Trạch liếc nhìn cô, miệng vẫn nói: “Thứ tư con về, ở lại đến thứ sáu.” “Nếu con ở lại đến chủ nhật,mẹ chắc chắn lại ý kiến.” Lương Tư khua khua chiếc dĩa nặng trĩu trong tay, nhìn Thanh Trạch, không nói gì nhưng ánh mắt như hỏi: Anh có muốn ăn không? Thanh Trạch cười, gật đầu với cô, “Vậy con chỉ mua vị mè thôi nhé?” Lương Tư giả vờ đưa dĩa cho Thanh Trạch, lúc sắp chạm vào tay anh, cô lại rụt lại, trực tiếp đút mì Ý vào miệng anh. “Ưm.” Thanh Trạch bất ngờ bị đút ăn, đành phải hạ điện thoại xuống, đôi môi mím chặt, chậm rãi nhai, ánh mắt cười như không cười khóa chặt Lương Tư. Ăn xong, anh lên tiếng, âm lượng vừa phải: “Lương Tư, đánh lén hả?” Lương Tư lắc đầu phủ nhận, chớp chớp mắt, vô cùng ngây thơ. Thanh Trạch hừ một tiếng, nắm lấy tay cô, đặt lên đùi mình nhẹ nhàng nắn. Tay kia giơ điện thoại lên, tiếp tục nói chuyện với mẹ. “Không phải, đang nói chuyện với bạn gái con, cô ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-paris-co-mua-hach-dao/2790142/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.