Giọng nói này vang từ xa đến gần, khiến Phó Minh Thành kinh hãi đến mức suýt ngã nhào.
Ông ta ngẩng phắt đầu lên, chỉ thấy một ôn3g lão mặc áo thời Đường màu đen đang chậm rãi đi tới, bước chân
vững vàng cuốn theo cả gió.
Phó Minh Thành không nhận ra Mục Hạc 1Khanh.
Với địa vị của ông ta hoàn toàn không tiếp xúc được với nhà họ Mục.
Suy cho cùng, nhà họ Phó mà ở Đế đô thì
cũng chỉ là 9gia tộc tầng thứ như nhà họ Tô thôi, còn cách quá xa nhà họ Mục đứng đầu giới quý tộc.
Những điều này cũng không cản trở việc Phó3 Minh Thành đoán ra thân phận của ông lão mặc áo thời Đường.
Ông
ta lập tức siết chặt tập tài liệu trong tay, mở miệng thăm dò: “Xin hỏi,8 lão tiên sinh đây là…”
Mục Hạc Khanh liếc nhìn ông ta một cái, không đáp lời.
Bên cạnh, Mục Thừa tiến lên, lạnh nhạt nói: “Ông chủ họ
Mục.”
Nghe thấy cái họ này, tất cả người nhà họ Phó trong linh đường đều thay đổi sắc mặt.
Nhà họ Mục, Mục Hạc Khanh, như sét đánh bên tai.
Một nhân vật tầm cỡ như thế lại chạy từ Đế đô đến viếng Ông cụ Phó nhanh vậy ư?
Ba gia tộc lớn khác còn chưa thấy ai đến nữa là.
Thoáng chốc, Phó Minh Thành sợ đến toát mồ hôi lạnh: “Hóa ra ông Mục hạ cổ đến thăm, nhà họ Phó rạng rỡ hẳn
lên, thật sự xin lỗi vì không thể tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-thien-kim-lai-di-va-mat/1944415/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.