—
Có một mùi hương kỳ lạ lan trong không khí, là loại hương xông thanh ngọt, nhưng ngửi kỹ lại thấy chút vị đắng.
Đầu đau nhức, như vừa bị xe tải cán qua.
Người còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, não bộ đã theo phản xạ bắt đầu phân tích: di chứng thế này có thể là do triazolam hoặc flunitrazepam*, dựa vào mức độ đau đầu, Lý Vũ Du đoán là loại đầu tiên.
*Hai loại thuốc an thần dùng để điều trị chứng mất ngủ và lo âu ; flunitrazepam có tác dụng mạnh hơn, đồng thời bị cấm ở nhiều quốc gia . Cậu vẫn còn nhớ hồi nhỏ lần đầu nghe giới thiệu về thành phần này, người ta nói nó rất nguy hiểm, phải tránh xa. Lúc đó Lý Vũ Du vốn đã nhát gan, lập tức khắc sâu cái tên ấy vào lòng, tuyệt đối phải tránh tiếp xúc. Thế thì tại sao cuối cùng vẫn dính vào? À không đúng, không phải là chủ động đụng vào, hình như là trong một con hẻm tối om nào đó... đã chạm mặt một nhóm người cũng tối om... Ký ức bị kích hoạt một điểm then chốt, Lý Vũ Du bỗng chốc bừng tỉnh. Hốc mắt vẫn còn khô rát, cậu gắng gượng mở mắt quan sát tình cảnh xung quanh. Có vẻ là một phòng ngủ hạng trung bình thường. Không gian khoảng hai mươi mét vuông, giá treo quần áo gỗ bình thường, rèm chớp gỗ bình thường, bức tranh tường hoa oải hương cũng rất bình thường, giống như một căn hộ trong tòa chung cư tầm trung ở Khu 19. Đây là nhà có người ở, có dấu vết sinh hoạt. Ánh mắt đảo từ xa tới gần:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-van-on-chiet-chau/2978725/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.