Minh Hiển đen mặt lại, trừng mắt nhìn Dư Hân.
Dư Hân mỉm cười vô tội, nhún vai một cái rồi liền tìm công tắc đèn bật lên, cô đưa tay che mắt lại, chờ đến khi mắt thích nghi với ánh sáng trắng mới bỏ tay xuống.
Các học sinh núp dưới gầm bàn cũng từ từ bò ra cười rạng rỡ, vậy là lần này bọn họ thắng rồi, tuyệt thật.
Dư Hân hừ lạnh một cái rồi liền xoay người rời đi, đi chưa được bao lâu liền gặp Giãng Viên và Như Gia, cô khẽ thở dài một cái: "Giãng Viên, được làm con trai chắc là thích lắm nhỉ?"
"Dư Hân, sao thế?" Giãng Viên hơi cau mày, con nhỏ này lại làm sao nữa vậy trời.
"Không có gì." Dư Hân lắc đầu cười buồn.
Cô thật sự đã từng nghĩ, liệu Minh Hiển có bị đồng tính không nhỉ, nhưng rất nhanh ý nghĩ này lại bị cô lẳng sang một bên, chắc chắn sẽ không có chuyện đó đâu. Nhưng từ lúc bắt đầu, cô hoàn toàn thất bại, hắn luôn luôn tỏ ra thờ ơ lạnh lùng. Chẳng lẽ hắn thích con trai? Không đâu nhỉ? Nhưng lỡ hắn thật sự thích con trai thì cô biết phải làm sao?
Minh Hiển dựa lưng vào tường ở một góc khuất cách đó không xa , môi ngậm điếu thuốc, khói thuốc lá càng làm cho khuôn mặt hắn thêm vài phần mờ mờ ảo ảo đầy sức quyến rũ mê người.
"Chị thật ngốc."
***
"Ôi, coi kìa! Nam sinh trường ta đây sao?"
"Wow, sao trước giờ tớ chưa thấy nam sinh này nhỉ?"
"Xí, Minh Hiển đẹp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-cau-ay-hai-tuoi/2551794/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.