Hồn Viêm giữa trán Mộng Thiên Nguyệt không ngừng phập phùng cháy, lúc này từ trong tay nàng bỗng một luồng linh khí tập trung về một điểm hóa thành một thanh trường kiếm, nắm chặt thanh kiếm nàng lướt về phía lão quỷ, lão ta giật mình thì thấy nàng phía sau hắn chuẩn bị chém hắn, nhưng giác quan lão ta nhanh nhạy một chút nhanh chóng tránh kịp thối lui vài bước, Mộng Thiên Nguyệt cũng không vì vậy mà dừng lại miệng lẩm nhẩm các câu chư thuật gì đó, lập tức xuất hiện thêm năm thanh kiếm tương tự như thanh kiếm trên tay nàng, kiếm khí vừa hình thành nàng ra chỉ tay về phía lão quỷ thì lập tức cả năm thanh cùng thanh kiếm trên tay nàng thoát ly khỏi tay nàng lao nhanh về phía lão quỷ kia, những thanh kiếm này do linh hồn kết hợp cùng linh khí của thiên địa hiện hóa mà thành nên cả năm thanh không chỉ gây sát thương về thể xác còn gây sát thương cho linh hồn, lão quỷ không biết điều này ỷ vào thân thể cường hãn của bản thân mặc cho kiếm khí chém qua nhưng không ngờ một điều là khi bị một kiếm chém qua hắn mặc không bị tổn thương thể xác gì nghiêm trọng nhưng linh hồn hắn thì không như vậy, cứ một thanh kiếm đâm vào khiến hắn đau tận linh hồn, hắn gào thét trong đau đớn, Thiên Nguyệt thấy như vậy nghĩ thầm :" Xem ra công kích linh hồn vẫn còn có tác dụng với hắn, nếu vậy thì phải nhanh lên..." nói đoạn, nàng khẽ dùng răng cắn nhẹ môi mình khiến máu chảy ra, nàng liền dùng ngón
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-don-dai-chua-te/1588416/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.