Gần 4 giờ sáng.
Sơ Hạnh bị tỉnh giấc vì khát.
Cô nhắm mắt lại, gần như vùi mặt vào chăn, cực kỳ chẳng muốn đứng dậy uống nước.
Nhưng cô thật sự rất khát.
Sơ Hạnh vẫn từ từ ngồi dậy.
Cô kéo chăn ra, lờ mờ bước xuống giường, theo thói quen đi chân trần trên sàn nhà.
Bởi vì quá buồn ngủ mắt không thể mở mắt ra nổi nên cô nheo mắt lại, Sơ Hạnh lảo đảo bước ra khỏi phòng ngủ.
Ngay khi cô mở cửa phòng ngủ, Cận Ngôn Châu đang nằm trên ghế sofa trong phòng khách lập tức tỉnh dậy.
Anh dựa vào gối, đắp chăn, mặc áo khoác ngoài.
Cận Ngôn Châu không cử động.
Anh chỉ quay đầu nhìn về phía phòng ngủ.
Sơ Hạnh kéo cửa bước ra, loạng choạng tiến về phía trước, vai cô không may va vào khung cửa.
Cô khẽ kêu lên một tiếng.
Cận Ngôn Châu theo phản xạ ngồi bật dậy.
Anh đang định bước tới xem cô thế nào thì Sơ Hạnh đã xuất hiện trong tầm mắt anh.
Trong phòng khách rèm chưa kéo, màn đêm bên ngoài tràn vào qua cửa kính.
Qua ánh sáng mờ ảo, Cận Ngôn Châu tận mắt nhìn thấy cô từ từ đến gần rồi ngồi xổm trước bàn cà phê trước mặt anh.
Cô lấy một cái ly, rót chút nước từ bình thủy tinh.
Động tác của cô chậm chạp và có chút máy móc, dường như còn chưa tỉnh ngủ.
Sơ Hạnh bưng ly lên, ừng ực ừng ực uống hết nửa ly.
Cô buồn ngủ đến nỗi nhắm mắt uống nước.
Mãi đến khi Sơ Hạnh đặt cốc nước xuống, ép mình mở mắt đứng dậy, cô mới chậm rãi chú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-hanh-ngai-ngu/1248596/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.