Editor: Táo đỏ phố núi
Dọc trên đường, bộ dạng nhếch nhác của cô ta khiến cho không ít người chú ý, nhưng mà Tiếu Huyên cũng không thèm quan tâm, chỉ vội vàng chạy ra khỏi tập đoàn Đế Phàm.
“Kiều Trác Phàm, anh nói xem tại sao chị ta lại có thể đối xử với em tàn nhẫn như vậy? Dù nói thế nào đi nữa thì bọn em cũng là người một nhà... Vì sao chị ta lại đối xử với em như vậy...”
Tiếu Huyên rời đi từ lúc nào Kiều Trác Phàm cũng không thèm để ý tới.
Anh chỉ quan tâm tới cô gái nhỏ đang kích động ở trong lòng anh thôi.
Còn như Tiếu Huyên, bất cứ lúc nào anh muốn tính mạng của cô ta, đều có thể lấy được! DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn
Cuối cùng dưới sự nỗ lực không ngừng của Kiều Trác Phàm, mảnh vỡ ở trên tay của Tiếu Bảo Bối cũng bị lấy ra.
Nhưng mà Kiều Trác Phàm cũng phải bỏ ra cái giá khá cao đó là lòng bàn tay của anh cũng bị máu me be bét.
“Kiều Trác Phàm, tại sao anh lại đối xử với em tốt như vậy...” Cô khóc rống lên, khi Kiều Trác Phàm nghe thấy cô hỏi câu hỏi này, thì anh quay người của cô lại đối mặt với mình.
Thành thật mà nói, Tiếu Bảo Bối như vậy, hai tròng mắt mà lúc vừa rồi bởi vì Tiếu Huyên mà xuất hiện những tơ máu đỏ giờ đã biến mất không thấy gì nữa. Đôi mắt của cô, trong sáng giống như lúc Kiều Trác Phàm mới gặp gỡ cô vậy.
Cho dù là mặt mũi tràn vô cùng bẩn thỉu, nhưng mà đối diện với đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265761/chuong-73-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.