Editor: Táo đỏ phố núi
“Dì nhỏ, dì làm đồ ăn rất ngon...”
Trong lúc Nhạc Dương và Diệp Tử Hi đang ăn ở trong quán ăn nhỏ kia thì ở trong căn biệt thự của nhà họ Kiều, Thẩm Niệm Cẩm làm cả một bàn đồ ăn.
Ở nước ngoài, trên cơ bản thì các quán ăn đều bán các món Tây ăn không quen. Mà cho dù trong quán ăn Trung Quốc, thì mỗi món ăn mà bọn họ nấu cũng không tìm được hương vị trong trí nhớ.
Chính bởi vì như vậy nên Thẩm Niệm Cẩm dù ở có một mình ở bên ngoài thì cũng vẫn sẽ nấu ăn. Ngày hôm nay bà biết là Kiều Trác Phàm sẽ dẫn Tiếu Bảo Bối về nhà, nên tâm tình của Thẩm Niệm Cẩm rất tốt, vì vậy liền làm cả một bàn đồ ăn như vậy.
“Cái miệng nhỏ này của con biết nói ngọt quá đi!” Thẩm Niệm Cẩm nhìn cả bàn đồ ăn đều được Tiếu Bảo Bối ăn rất vui vẻ tâm tình của bà cũng không tệ.
“Dì nhỏ, miệng của con không những biết nói ngọt mà còn rất biết ăn!” Tiếu Bảo Bối nói, sau đó gắp một miếng thịt xào khô lớn bỏ vào trong miệng. Sau khi từ bệnh viện trở về, Kiều Trác Phàm liền trực tiếp đưa cô trở về nhà họ Tiếu. Sau khi biết được Tiếu Bảo Bối bị thương, Tiếu Đằng liền thay cả một bàn đồ ăn thịt cá đổi thành canh cá nheo. Hai ngày sau đó, món thịt kho mà Tiếu Bảo Bối mong mỏi đã lâu lại một lần nữa triệt để biến mất khỏi bàn ăn nhưng mà món canh cá nheo thì ngày nào cũng có. Điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265806/chuong-79-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.