Editor: Táo đỏ phố núi
Nhưng mà ngày hôm nay sau khi Tiếu Bảo Bối đi từ phòng tắm đi ra, thì thấy căn phòng này vô cùng yên tĩnh.
Con sói xám Kiều Trác Phàm cũng không thấy bóng dáng đâu.
“Lạ thật, Kiều Trác Phàm đi đâu rồi?” Đối với căn phòng trống rỗng, Tiếu Bảo Bối gãi gãi đầu. Diễng đáng ele quiý don.
Bởi vì biết cô có chứng sợ hãi giam cầm nên bình thường lúc cô tắm rửa thì Kiều Trác Phàm vẫn sẽ ở trong căn phòng này. Đề phòng những lúc mất điện đột xuất sẽ phát sinh chuyện gì đó không hay.
Nhưng mà ngày hôm nay tại sao người đàn ông này lại yên tâm về cô như vậy?
Hay là anh có chuyện gì gấp?
Lúc Tiếu Bảo Bối đang ôm đầu suy nghĩ ở trong phòng, thì dưới đại sảnh xuất hiện một bóng dáng thon dài.
Sau đó, ở chỗ tủ âm tường xuất hiện tiếng động kêu loạt xoạt.
“Lạ thật, mình nhớ là để ở đây mà!”
Kiều Trác Phàm đáng lẽ ra giờ này phải ở trong phòng nhưng mà lại đứng ở trong đại sảnh. Trên tay của anh còn cầm theo một cái hộp. Trên bề mặt còn có ký hiệu là một chữ thập màu đỏ.
Vừa nhìn cũng biết là hòm thuốc.
Nhưng mà người đàn ông lục lọi một lúc lâu, mà vẫn không tìm được thứ mình muốn.
Không biết là do vội vàng hay là bởi vì thân thể của anh không thoải mái, mà trên trán của anh đổ rất nhiều mồ hôi.
Mà từ sắc mặt tái nhợt của anh thì cũng nhìn ra được chính là vế sau.
Cũng vào lúc này sau khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265807/chuong-79-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.