Editor: Táo đỏ phố núi
Trên giường lớn, Tiếu Bảo Bối mặc một bộ đồ ngủ màu hồng phấn rộng thùng thình, ôm lấy đầu của Kiều Trác Phàm, khóc tới mức khiến cho người ta đau lòng.
“Bảo Bối, mau xuống đi. Kiều Trị cần xem tình hình của Kiều Trác Phàm!” Mặc dù mà này khiến cho người ta đau lòng, nhưng mà Thẩm Niệm Cẩm không mở miệng không được. Bệnh này nếu như không trị, kéo dài thêm một giây nào thì chính là sự hành hạ đối với Kiều Trác Phàm.
“Bác sĩ, cầu xin ngài phải chữa hết!” Tiếu Bảo Bối hít hít cái mũi nhỏ, lau nước mắt một cái rồi dặn dò.
“Đây là trách nhiệm của tôi!”
Tiếu Bảo Bối nhận được câu trả lời thuyết phục từ Kiều Trị, lúc này mới không đành lòng buông đầu của Kiều Trác Phàm ra.
Nhưng vừa lúc đó, Tiếu Bảo Bối lại phát hiện ra một chuyện ngoài ý muốn, tay của Kiều Trác Phàm lại cầm chặt lấy chân của cô.
Không trách được, từ lúc cô trở lại bên cạnh anh, thì đôi chân vốn chạy ở bên ngoài lạnh cóng lại nhưng mà vừa rồi lại không có cảm giác lạnh nữa. Thì ra...
“Kiều Trác Phàm, trước tiên hãy buông tay ra đã. Anh cần phải điều trị...” Bác sĩ đang chờ, Thẩm Niệm Cẩm nhìn chằm chằm, Tiếu Bảo Bối cho dù không nỡ như thế nào đi nữa cũng không thể không kéo bàn tay của anh ra được.
Dưới sự khuyên can của Tiếu Bảo Bối, cuối cùng thì bàn tay của Kiều Trác Phàm cũng buông lỏng ra. Táo đỏ le^e quyy do^nn.
Sau đó Kiều Trị bắt đầu một loạt các kiểm tra.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265812/chuong-79-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.