Editor: Táo đỏ phố núi
Một màn này khiến cho Anna cảm thấy có chút kỳ lạ.
Vì sao cô lại có cảm giác giống như là anh út vạn bất đắc dĩ có chuyện gì đó cần phải rời đi ngay lập tức vậy?
Nhưng mà Anna nhanh chóng có câu trả lời cho chuyện này.
“Bắt đầu ăn đi! Những thứ này đều do anh vất vả lắm mới làm ra, bọn em một miếng cũng không thể lãng phí!” Trước bàn ăn, Duật Tiểu Gia tự tay xới mỳ ý đưa cho bọn họ.
Vẻ mặt của Anna thì hưng phấn, vì đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy và nếm đồ ăn mà anh Duật nấu. Nhưng mà so với cô thì sắc mặt của Khuynh Tiểu Gia nhăn nhó tới cực điểm.
“Anh, em thực sự no rồi!” Nhìn đĩa mỳ ý to đùng ở trước mặt, Khuynh Tiểu Gia cảm thấy gân xanh trên trán nổi hết lên.
“No cái gì mà no? Nếu như anh không lo cho em và Tam Nhi đủ ba bữa cơm, đến lúc đó mẹ sẽ lại la anh!” Die6n da29n le6 quy1 d9o^n.
Hôm nay chị Lưu không được khỏe, nên về nhà.
“Vậy Tam Nhi đâu?” Đàm Khuynh nhìn xung quanh: “Nếu như đây là phần của Tam Nhi, em để dành cho em ấy là được rồi!”
“Tam Nhi nói là hôm nay nó định đi tới tập đoàn để thực tập, đã xuất phát rồi!” Anna có lòng tốt giải thích. Nhưng chính xác mà nói là sau khi Tam Nhi biết hôm nay mấy anh ở nhà nấu cơm, nên đã bị dọa sợ mà chạy tới trường học rồi.
Mà Khuynh Tiểu Gia nghe nói như vậy thì vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265970/chuong-102-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.