“Thử anh bây giờ là ác ma?” Nhan Như còn chưa nghĩ xong, lập tức dùng tay vỗ mạnh đầu của Đông Phương Mặc, sau đó dùng ánh mắt tức giận đến bốc khói mà nhìn anh chằm chằm: “Đông Phương Mặc, anh là ác ma, trêи đời này có nhiều phụ nữ như vậy, tại sao anh lại không chịu buông tha cho tôi? Tôi đã khiêu khích anh sao?"
Thân thể Đông Phương Mặc đang chuẩn bị di chuyển thì liền dừng lại, nhìn sư tử cái tức giận trước mặt, không khỏi ngẩn ra, sau đó rất bình tĩnh nói: "Tôi có một tật xấu, một khi tôi nhìn thấy một người hay một vật thì tôi phải nắm thứ đó trong lòng bàn tay, nhưng cũng thật không may là em lại là người của tôi, cho nên..."
“Đừng nói nhảm nữa!” Nhan Như tức giận cắt đứt lời Đông Phương Mặc, sau đó tăng giọng lên vài decibel: “Đông Phương Mặc, thôi đi, anh có muốn trả lại Vũ Vũ của tôi cho tôi không?
“Vũ Vũ của em?” Trêи mặt Đông Phương Mặc nhanh chóng tràn đầy châm chọc, sau đó chế nhạo nói: “Tịch Mộ Như, em cho rằng ngươi là Đồng trinh Maria* sao? Một mình em có thể sinh con sao? Nói mau, Vũ Vũ là con gái của tôi phải không?
*Đồng trinh của Đức Mẹ Maria hay Maria đồng trinh là một tín điều dạy rằng mẹ của Đức Giêsu mãi mãi đồng trinh. Đó là sự đồng trinh trong cả ba giai đoạn: Thụ thai không có sự cộng tác của nam giới, sinh con mà vẫn còn nguyên vẹn, sau khi sinh vẫn còn đồng trinh. (Nguồn Wikipedia)
“Không phải!” Nhan Như trả lời rất đơn giản.
“Con bé là con mà em sinh ra?” Đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/176813/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.