Hai người đó nghe xong lời của Tiểu Mao Vũ, thì lập tức liếc nhau, càng ngày càng cảm thấy lời nói của tên quỷ nhỏ này rất có lý.
Đúng vậy, đứa bé này bị nhốt trong Nhất Thốn Mặc không được ra ngoài, có thể thấy Đông Phương Mặc rất coi trọng đứa nhỏ này, dựa theo suy luận này, thì bán với giá 30.000 tệ cũng có chút mất mát.
"Họ nói bắt cóc mày họ sẽ trả cho tụi ta 30.000 tệ", Tên có không mặt gớm ghiếc lên tiếng trước, sau đó nhìn Tiểu Mao Vũ nói, "Hơn nữa, mày nói mày có giá trị như vậy, nhưng ngoài chị đại ra, thì tụi tao cũng không tìm thấy ai trả giá cao như vậy."
“Chị đại?” Tiểu Mao Vũ lập tức nhấp nhổm trong lòng, tối nay bé chạy trốn là do Tịch Mộ Như, người trông giống hệt mẹ của bé ở Nhất Thốn Mặc sắp đặt.
Bây giờ hai kẻ ác độc này đang nói muốn bán bé cho chị đại, chẳng lẽ chị đại trong miệng họ là bà dì tốt bụng Tịch Mộ Như lại muốn giúp bé bỏ trốn?
"Được rồi nhóc con, mày ở trong phóng đó đi, khi nào hết ngày, chúng tao sẽ giao mày cho người khác theo chỉ thị của chị đại, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được 30.000 tệ." Người đàn ông có hình xăm xua tay, ra hiệu cho Tiểu Mao Vũ không được chồm lên cửa sổ nữa.
“Chị đại chỉ đưa cho chú 30.000 tệ, tại sao chú phải đưa tôi cho cô ta?” Tiểu Mao Vũ vẫn ân cần nhắc nhở hai người đàn ông hung dữ này, sau đó khẽ thở dài: “Kỳ thực, nếu chú gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/176815/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.