Tiệc vẫn tiếp tục tiến hành, chỉ là những người ban tổ chức đều đã rời đi, xung quanh nhanh chóng trở nên quạnh quẽ.
Lý Thế Nhiên lại thảnh thơi ngồi trên ghế sofa trong một góc, rượu vang trên tay có giá mấy chục triệu, Trần Minh Thành đúng là đã tốn nhiều tâm sức cho buổi yến tiệc hôm nay.
“Dù sao cũng còn trẻ, không kiểm soát được cảm xúc.” Lý Thế Nhiên lạnh lùng nói, ánh mắt như có như không nhìn theo bóng dáng hoảng loạn của Trần Minh Thành.
“Thế Nhiên, chuyện này có liên quan đến anh phải không?” Hướng Hoằng nhướng mày.
Anh ta đã sớm cảm thấy Lý Thế Nhiên sẽ không để cho công ty mới của Trần Minh Thành thuận lợi làm ăn như vậy, chỉ là vẫn không đoán ra được.
“Anh ta dám đụng đến người của tôi, chỉ riêng tội này tôi cũng đủ để tôi không cho anh ta ở lại Nam Thành rồi.” Ánh mắt Lý Thế Nhiên toát lên tia tàn nhẫn.
Hướng Hoằng chạm ly với anh, nhướng mày nói: “Cũng đúng, xem ra anh rất quan tâm đến Hứa Như.”
“Em ấy là bà Lý.”
“Thế Nhiên, làm bạn của anh, tôi không thể không nhắc nhở anh một vài chuyện, có một số việc, không thể nghiêm túc.” Hướng Hoằng nhíu mày, tầm mắt xuyên qua đám người nhìn thẳng Hứa Như.
“Hướng Hoằng, anh cứ lo chuyện của anh trước đi.” Lý Thế Nhiên nheo mắt.
Hướng Hoằng nhíu mày: “Từ trước đến giờ tôi đều biết rõ bản thân mình đang làm gì?”
Yến hội cũng sắp kết thúc, Hướng Hoằng và Lưu Thanh đã về từ sớm, nhưng mà xung quanh Lý Thế Nhiên lại xuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-dinh-cap/544234/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.