Phải chăng Bảo Tú cũng chỉ là giọt nước nhỏ hoà vào dòng nước cuồn cuộn rồi biến mất nơi tim anh?Phải chăng hương vị tình yêu của mấy ngày qua chỉ là cô tự đa tình?Anh ngọt ngào và mùi mẫn với cô vào mỗi ngày gần đây, cùng cô trải qua một khoảng thời gian dài chung sống nhưng lại nghi ngờ cô.
Chỉ vì một đồ vật của người yêu cũ.Chẳng lẽ anh ân ái với cô là để chọc tức tình cũ, chỉ để cho cô ta hối hận vì bỏ anh năm nào thôi sao?“ Anh yêu em hay cô tình cũ nóng bỏngNhững đêm nồng anh rót mật vào taiNhư rượu vang ngọt lịm nơi cổ họngĐể em say không phân biệt dối lừa”Em ngu ngốc quyết tâm hạ bỏ, để lún sâu tình cảm không hồi kết.
Đoạn tình này vốn không được chấp thuận, hà cớ gì kết thúc trong khổ đau.Nhưng rồi Hàn Lương sẽ như thế nào? Nó sẽ phải cô đơn và thiếu hụt tình thương như cô thuở nào ư?Cái cảm giác ghen tị và thèm thuồng ấy Bảo Tú vẫn nhớ như in.
Nó như một vết sẹo trong tâm hồn chai sạn này của cô.
Là người mẹ từng trải, cô đâu đủ can đảm bỏ mặc đứa con của mình, một thánh vật mà trời ban xuống cho cô.Quệt ngang giọt nước mắt, Bảo Tú tự cổ vũ mình.
“Đứng lên đi, người con gái yếu đuối.
Mày còn có con trai.
Khuỵ luỵ trong tình cảm vốn không phải bản tính của mày.
Mạnh mẽ lên, người phụ nữ hiện thực.
Mơ mộng nhiều không giúp gì được đâu.”Hàn Mạc Quân vẫn đứng đó, tay nắm chặt chiếc vòng của Bảo Tú chờ điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-khong-loi/2405659/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.