🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hàn Mạc Quân ngồi cạnh giường Bảo Tú đợi cô tỉnh.

Từ ngày cô mất Hàn Lương cũng như ngày cô nói được, tính cách cô thay đổi hẳn.

Cô trở nên nghiêm túc và trầm lặng hơn.

Đôi mắt biết cười kia không còn dậy sóng nữa mà giữ cho mình sự tĩnh mịch, cô đơn, lạnh lẽo và có phần oán hận.

Cô bắt đầu vùi mình vào đống giấy tờ liên quan đến vụ việc đó cả ngày lẫn đêm mà không dành thời gian cho bản thân nghỉ ngơi.

Cô trở nên giống anh của ngày đầu lập nghiệp: cao lãnh không cần một sự giúp đỡ từ ai, đơn độc đề phòng những thứ xung quanh dù chúng vô hại, tự tạo cho mình một vùng an toàn mà chẳng ai có thể xâm phạm, tự vắt kiệt sức bản thân và coi rẻ sức khỏe chính mình.

Cô cũng chỉ là một con người với sức khỏe có hạn, là một cô gái yếu ớt, nhu mì cần được bảo vệ thôi mà, cô đâu cần tự xa lánh sự giúp đỡ người khác bởi cô không cô đơn.

Cô còn anh, Hoàng Am – Hoàng Uyên và bác Chu Hồng nữa mà.Nhưng anh nào nói được những câu ấy cho cô nghe.

Anh không đủ tư cách để làm điều đó sau tất cả những gì anh gây ra.

Nhưng anh sẽ và mãi sẽ lấy cái danh “người chồng hợp pháp” của cô để ngăn cản, để ôm cô ấy vào lòng mà vỗ về, an ủi, để cùng cô bước tiếp.

Đúng vậy, như một “người chồng hợp pháp”.

Thật ra, anh không còn đủ tự tin khi nói câu ấy khi anh vô tình nhìn thấy tờ li hôn cô

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-khong-loi/2405686/chuong-53.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hôn Nhân Không Lời
Chương 53: Chương 53
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.