“Cô Michelle đã về.”
Một tiếng nói lạnh lẽo cứng rắn lọt vào tai Sở Viêm, hắn vẫn nhìn sắc trời mờ tối cùng phòng tuyến tia hồng ngoại chung quanh biệt thự, khóe môi nở nụ cười, giống như tất cả đã đến hồi kết.
“Như vậy____ thí nghiệm lập tức bắt đầu.” Hắn phân phó, sau đó xoay người rời đi, lúc này, không thể trì hoãn được nữa.
Mà người kia, có thể đã sớm tới rồi.
“Oanh _____oanh______!”
Tiếng nổ mãnh liệt, đột nhiên phát ra khoảng nửa giờ sau khi Sở Viêm rời khỏi phòng, ở xa xa trên trời có khoảng mười chiếc máy bay chiến đấu NU4 bay với tốc độ cao.
Đang lúc mọi người ngủ say, cũng là lúc bọn họ ít phòng bị nhất, từ trên bầu trời ném bom xuống đủ để phá hư sự yên lặng của tòa thành, tất cả các phòng tuyến đều phát báo động, bỗng nhiên từ một khắc đó, âm thanh ồn ào giống như đang có hội diễn xướng.
Ở lúc đám người bắt đầu hỗn loạn, lưỡng đạo bóng dáng mạnh mẽ thông qua điểm mù của tia hồng ngoại, tiến vào bên trong tòa thành.
Lúc này, hỗn loạn ở ngoài đã từ từ giảm.
Lật người tiến vào thành, rút ra quân đao trong tay, Đồng Trác Khiêm từng bước từng bước tiến lên, nhưng không có phát ra chút tiếng động nào, người ở đầu kia đột nhiên cảm thấy có chút không đúng, gáy giống như có một con rắn bò lên, không khí lạnh lẽo ướt nhẹp làm cho thân thể hắn không nhịn được run rẩy.
Trong nháy mắt hắn quay đầu, Đồng Trác Khiêm bỗng nhiên xông lên phía trước, dùng thủ pháp sở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-manh-me-sep-tha-cho-toi-di/435306/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.