Editor: Xám
Anh đứng dưới nắng gắt, cúi đầu, nhìn vào mắt cô ở trước mặt một cách chuyên chú.
“Bây giờ, em có thể đi ăn cơm tối cùng với anh không?”
Diêu Hữu Thiên im lặng, mọi chuyện ngày hôm nay, đến quá đột ngột.
Sự xuất hiện đột ngột của Cố Thừa Diệu, sự kích động của anh, lời nói của anh, tất cả của anh, và cả việc anh chính là người thu mua Phú Hoa.
Tất cả những chuyện này khuấy đảo khiến suy nghĩ của cô rối loạn, cô có chút không hiểu rốt cuộc Cố Thừa Diệu muốn làm gì.
Hình như, anh đã thay đổi rất nhiều, nhìn ánh mắt anh, nghe lời anh nói.
Cô thật sự không có cách nào liên hệ người đàn ông trước mặt với người đàn ông vẻ mặt tàn nhẫn nói muốn cô phá bỏ đứa bé ở cửa bệnh viện vào bốn năm trước.
,
Giống như lúc này anh nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, bên trong để lộ thỉnh cầu rất rõ ràng, nhưng không có chút ý ép buộc nào.
Và cả vừa rồi, anh nhìn cô bằng ánh mắt hoàn toàn khích lệ, đó là một loại ủng hộ, ủng hộ từng quyết định cô làm.
Anh là một người có ý chí cực kỳ kiên định, cô vẫn luôn biết rõ điểm này.
Nếu như anh không muốn buông tay, vậy thì hôm nay cô không có cách nào rời đi trước mặt anh.
Mà cô chỉ thất thần trong giây lát, Cố Thừa Diệu đã đưa cô lên xe.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/1472944/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.