Editor: Xám
Sáng ngày hôm sau lúc Jessie đến gõ cửa, đã nhìn thấy hai quầng thâm đen dưới mắt Diêu Hữu Thiên.
Cậu ta ngây ra một lát, có chút khó hiểu đánh giá cô từ đầu đến chân.
“Vivian. Chị ngủ không ngon à?”
“Không có.”
“Có phải chị đang lo lắng dự án Phú Hoa không?” Jessie nghĩ đến những tài liệu hôm qua mình đã đưa cho cô: “Thật ra không cần gấp, Taryn nói thu mua lúc nào cũng có khó khăn. Cho dù nhất thời không đàm phán được, cũng có thể hiểu được .”
,
“Không phải tôi đang lo lắng về Phú Hoa.” Diêu Hữu Thiên giật giật khóe miệng.
Nhìn Jessie: “Jessie, hôm nay cậu tự tìm chỗ nào chơi có được không? Tôi rất mệt, rất không muốn đi ra ngoài.”
“Không thành vấn đề.” Jessie gật đầu: “Vậy chị nghỉ ngơi thật tốt.”
“Cám ơn.” Diêu Hữu Thiên thật sự rất mệt. Không muốn nói thêm với Jessie một câu nào nữa, đóng cửa lại rồi quay vào phòng đi ngủ.
Quả thực hôm qua cô ngủ không ngon.
,
Rõ ràng đã đuổi Cố Thừa Diệu đi, cũng đã nói rõ ràng. Chắc chắn sau này anh sẽ không đến làm phiền mình, cô hẳn là nên vui mừng.
Nhưng cô không có một chút vui mừng nào.
Đầy ắp trong đầu cô đều là Cố Thừa Diệu.
Anh nói: “Vĩnh viễn đừng nhắc đến hai chữ đó trước mặt anh.”
Anh nói: “Không phải chuyện em thích, anh đều không làm.”
Anh còn nói: “Anh là người đàn ông của em, em có thể dựa vào anh.”
,
Rõ ràng mới là thời gian một ngày, chỉ mấy câu nói, cô lại cứ xem là thật.
Kết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/609936/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.