Lên đến phòng ngủ, Hách Nghiễn Trì không thèm bật đèn, thậm chí còn kéo luôn công tắc của đèn cảm biến trên gương vì thấy phiền.
Sau đó, anh ném thẳng Tần Mạn lên giường.
Đúng vậy, là ném.
Cực kỳ thô bạo mà ném.
May mà giường có độ đàn hồi tốt và rất mềm, cô lăn lộn vài cái, đầu óc choáng váng, chưa kịp phản ứng thì thân hình cao lớn của anh đã đè lên.
Nặng đến mức cô suýt ngất.
Bên tai là tiếng thở dốc của anh.
Tần Mạn ngẩn người, không phải là chưa từng gần gũi với anh, vì vậy đối với âm thanh này, cô không thể không quen.
“Hách Nghiễn Trì, anh…”
Đôi môi vừa mới mấp máy, hơi thở đã bị anh cướp đi.
Anh bá đạo, mạnh mẽ, không chút nhân nhượng.
Tần Mạn không thể chịu nổi, phản kháng trong tiếng nức nở.
Hách Nghiễn Trì giữ chặt hai cổ tay mảnh mai của cô, giơ lên trên đầu, khẽ cắn môi cô.
—
Sáng hôm sau.
Tần Mạn vừa xoa eo đau nhức, vừa từ từ bò dậy, rửa mặt, thay bộ đồ ngủ mùa thu đơn giản rồi đi xuống lầu.
Cả ngôi biệt thự được bao phủ bởi hơi ấm của máy sưởi, khiến cô không cảm thấy lạnh dù mặc ít.
“Chào buổi sáng.”
Cô ngáp dài, chào người đàn ông đang ngồi bên bàn ăn, rồi kéo ghế ngồi xuống.
Ánh mắt cô luôn liếc về phía anh.
Người đàn ông này đêm qua tàn bạo không kể xiết, dùng mọi cách để cô phải mềm lòng, gọi anh là chồng, để cô tránh xa Lâm Diễn và những người đàn ông khác.
Anh nói ra đủ thứ vô lý.
Hoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-nong-chay-can-hi/2715736/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.