Sau khi bị lão Trần mắng cho một trận, Trần Lâm Hổ mới đi tắm rửa, thay quần áo. Cậu mở máy tính, định vẽ phác thảo nhân vật cho dự án sắp tới. Photoshop đã mở sẵn, nhưng Trần Lâm Hổ lại chẳng thể vẽ nổi nét nào.
Cậu cắm sạc điện thoại rồi lướt qua vài thứ. Gần đây cậu vừa nhận được khoản tiền cuối cho một bức tranh minh họa. Giờ trong tài khoản cũng có chút tiền tiết kiệm. Bình thường chi tiêu ăn uống, vui chơi cậu đều dùng tài khoản này - tài khoản riêng chứa tiền nhuận bút và tiền thưởng từ các cuộc thi trước đây. Thời gian gần đây vì bận rộn với nhiều môn học năm nhất và đủ thứ chuyện lộn xộn, Trần Lâm Hổ có hơi lười biếng. Số dư trong tài khoản như thể đang nhắc nhở cậu một sự thật phũ phàng -
Cậu còn lâu mới đạt được tiêu chuẩn độc lập về tài chính trong lòng mình.
Những lúc đầu óc nóng nảy, chỉ cần nhìn số dư là hạ nhiệt ngay. Trần Lâm Hổ tặc lưỡi, có chút phiền lòng.
Từ tầng hai vọng xuống tiếng "ầm", là một âm thanh quen thuộc. Con mèo mập của Trương Huấn chắc lại đang chơi trò nhảy bungee từ trên kệ sách xuống rồi.
Khóe miệng cậu không kìm được mà cong lên. Cậu mở WeChat của Trương Huấn, nhắn tin cho anh.
So với Trần Lâm Hổ vừa "cắn" một cái vào ông nội bảy mươi tuổi của mình, thầy Trương lại có vẻ trưởng thành hơn nhiều.
Về nhà, anh bình tĩnh thay giày, ném bộ quần áo ướt sũng vào máy giặt, kẹp tờ danh sách của Trần Lâm Hổ lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-tre-dai-tam-oan-qua-cuong/2280052/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.