Nhiệt độ trong hành lang thấp hơn bên ngoài một chút, lẩn khuất mùi ẩm mốc đặc trưng của những tòa nhà cũ hòa với không khí bụi bặm mùa hè.
Tiếng chuông điện thoại vang lên trong hành lang chật hẹp của tòa nhà cũ, Trần Lâm Hổ cầm lên nhìn, tên Trần Hưng Nghiệp đang hiển thị ở mục người gọi đến.
Ý muốn nói chuyện của cậu nhanh chóng rơi xuống dưới mức nước biển, nhưng cậu vẫn bấm nút nghe.
"Đến rồi hả?" Giọng Trần Hưng Nghiệp vọng ra từ điện thoại, "Đến rồi không biết chủ động nói một tiếng à? Có hiểu chuyện tí nào không hả?"
Khu nhà tập thể cũ vào giờ này vẫn còn khá yên tĩnh, Trương Huấn nghe được bảy tám phần nội dung cuộc gọi. Dù Trần Lâm Hổ vẫn giữ vẻ mặt bất động như pho tượng, nhưng anh vẫn nhận ra chút cảm xúc lộ ra từ đôi vai hơi căng của cậu.
Trần Lâm Hổ mặc kệ bố cậu lải nhải bên kia, cúi xuống xách vali của mình, nhưng Trương Huấn nhanh tay hơn, lấy chiếc vali từ chỗ để chân.
"Cậu đi mở cửa đi." Trương Huấn nói khẽ.
Trần Lâm Hổ liếc nhìn anh, Trương Huấn vẫn tự nhiên, không biết có nghe thấy nội dung cuộc gọi hay không.
Dùng chìa khóa xin được từ lão Trần mở cửa chống trộm, Trần Lâm Hổ gật đầu với Trương Huấn đang giúp đưa vali vào trong: "Cảm ơn nhé."
"Chuyện nhỏ," Trương Huấn quay lại chỗ xe điện mini, móc từ cái giỏ xe rách nát ra hai cuốn sách, vẫy tay chào Trần Lâm Hổ, "Tôi về đây, cậu cũng nghỉ ngơi đi, trông mệt lắm rồi đấy."
Nói xong anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-tre-dai-tam-oan-qua-cuong/2280099/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.