Màu của bầu trời ngoài cửa sổ dần trắng như bụng cá, lúc tờ mờ sáng, điều hòa bên trong tàu bật thấp làm chóp mũi Bạch Lệ lạnh buốt. Cô siết chặt ống quần mà vẫn có khí lạnh chui vào.
Trong lối đi nhỏ dần dần có người đi lại, vị trí ghế của cô không tốt, phải ngồi dựa vào cửa, cách khu vực hút thuốc rất gần.
Mùi khói thuốc gây mũi nồng nặc cùng âm thanh của bình nước nóng lạnh có vẻ vô cùng bình thường vào một buổi sáng yên tĩnh.
Mùi mì ăn liền nhanh chóng lan tỏa trong không khí, âm thanh sột soạt vang lên. Mọi người trên tàu bắt đầu thức giấc.
Còn có một tháng nữa là đến sinh nhật mười bốn tuổi của Bạch Lệ.
Giờ phút này cô ngồi một mình trên chuyến tàu đi đến một thành phố xa lạ, ở nhờ nhà một người bạn tạm coi như có chút thân quen với bố mình.
Không gian phía dưới bàn không đủ, ông bác bên cạnh cô còn chưa tỉnh. Ông ta vặn người thành một tư thế kỳ lạ, hai chân dang rộng, làm cho không gian dưới gầm bàn vốn không rộng giờ còn chật chội hơn.
Ánh mắt Bạch Lệ không nhìn ra cửa sổ nữa mà ngừng lại trên mặt bàn. Cô cầm lấy chai nước lọc của mình trong số những chai nước uống dở kia.
Cô hơi ngước vành mắt cay cay lên, nhìn về phía thành phố dưới ánh nắng ban mai.
Xa xa, những tòa nhà cao tầng sừng sững trong mây, xen lẫn vào nhau.
Sáng sớm, thành phố còn chưa thức dậy, khắp nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2856939/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.