Kỷ Lâm Quyến còn chưa kịp gẩy hai miếng cơm tối thì đã bị Thái Gia Hòa đuổi đi.
Trước khi đóng cửa, Thái Gia Hòa dặn dò anh: "Đến trường học xem xem có chuyện gì đi, hôm nay đã trễ hai mươi phút rồi mà Đô Đô vẫn chưa về ăn."
Bình thường Bạch Lệ không mang theo điện thoại di động tới trường học nên cũng không liên lạc được.
Kỷ Lâm Quyến miễn cưỡng nhíu mày: "Không phải là ở trường học sao, có thể xảy ra chuyện gì được chứ?"
Ngừng lại một lát, anh nói tiếp: "Chắc là bị giáo viên giữ lại đó."
"Đô Đô là con gái, con tưởng là con bé cũng giống như con hả." Thái Gia Hòa nói: "Đô Đô học hành tốt lắm đó."
Dọc theo đường đi, có không ít học sinh đi tới đi lui, mấy lớp dưới cũng có mấy người biết Kỷ Lâm Quyến, sau khi đi qua lúc nào cũng quay đầu lại nhìn anh mấy lần.
"Đó là Kỷ Lâm Quyến của khối 12 à?"
"Hình như là anh ấy đó! Trông anh ấy đẹp trai thật!"
"Nhưng mà anh ấy qua bên chúng ta làm gì chứ?"
"Đúng đó, từ sau khối 12 chuyển đi anh ấy cũng chưa từng tới tòa nhà giảng dạy chính mà."
Tiếng nói chuyện phiếm nhẹ nhàng thoáng qua, Kỷ Lâm Quyến không hề để ý.
Anh nhớ tới lời của Thái Gia Hòa, Đô Đô là học ở lớp A - lớp giỏi nhất khối.
Lớp 10A ở tầng bảy, lại còn không có thang máy.
Ánh mắt anh hơi cúi xuống, nhét tay vào túi quần.
Đi được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2856943/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.