Đợi đến khi phòng nghỉ ngơi không còn ai nữa, Kỷ Lâm Quyến mới đến cửa sổ hút thuốc.
Ánh nắng rọi vào, ngoài ban công phủ một mảng tối.
Đối diện với cửa sổ là cổng trường học, nhìn lệch qua một chút sẽ có thể thấy toàn cảnh người đi đường qua lại trên chiếc cầu vượt bắt ngang đường.
"Tìm anh cả buổi trời, chạy tới đây tránh bị làm phiền à?" Hứa Bác Văn chắn chân bên khe cửa, nghiêng người sải bước tiến vào: "Anh Hách nói tối nay có bữa tiệc, kêu anh cùng tới đó."
Hứa Bác Văn thoáng nhìn thấy Kỷ Lâm Quyến đang hút thuốc bèn sửng sốt một lúc: "Sao lại hút thuốc?"
Kể từ sự cố lần trước xảy ra cũng đã qua hơn nửa năm rồi, trong suốt quãng thời gian này Kỷ Lâm Quyến rất hiếm khi hút thuốc.
Thực ra anh cũng không phải là loại nghiện hút thuốc lá, nhìn chung thì Hứa Bác Văn phỏng đoán một chút đã biết được điếu thuốc này là hút vì ai.
Nhưng mà bây giờ nhớ tới lần Kỷ Lâm Quyến bị tai nạn xe đó, vẫn còn thấy khiếp sợ trong lòng.
Kỷ Lâm Quyến nghe người kia hỏi xong lại nhàn nhạt dời tầm mắt từ ngoài cửa sổ quay trở lại, yết hầu khẽ đảo một vòng.
Điếu thuốc tỏa khói giữa kẽ tay vùi vào trong chậu thủy tinh, anh vùi tắt điếu thuốc mới mở cửa sổ ra, mùi khói thuốc tản đi không ít.
"Không phải về nhà rồi sao?" Anh hỏi.
Hứa Bác Văn đặt mông ngồi xuống ghế sofa, tay chân dang rộng nói: "Sợ mấy anh bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2856983/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.