Sau khi rời khỏi quán thức ăn nhanh, Bạch Lệ vội vàng chạy tới hội trường trường học.
Chiều tối hoàng hôn đỏ rực, khuôn viên trường tràn ngập một màu cam đỏ nhàn nhạt.
Mỗi ngóc ngách cô đi qua đều khiến cô có cảm giác vừa quen lại vừa lạ.
Làn gió đêm mát lạnh, tức cảnh sinh tình, hồi ức cứ như thế mà ùa về.
Thực ra, vẫn còn rất nhiều chuyện đáng nhớ, dù sao cũng đều là một phần trong đời người.
Sau khi học nghiên cứu sinh, dù cho tuổi tác có nhỏ hơn các bạn cùng lớp vài tuổi, nhưng cô luôn có cảm giác hình như mình đã...
Bước vào tuổi trưởng thành, điềm tĩnh không gợn sóng, tâm lý vững vàng như lão làng.
Trừ năm cuối cấp 3 không vui gì cho lắm, thì những năm tháng cấp 3 đối với cô mà nói vẫn rất quý giá.
Có lẽ cô ăn bận trông quá giản dị, có mấy nam sinh cầm bóng đi ngang qua đường, còn huýt sáo với cô.
“Bạn học, có muốn thêm WeChat không?” Cách rất xa rồi mà vẫn còn hét.
Bỗng chốc, các nam sinh phá lên cười, giục giục nhau xem ai là người đi.
Bạch Lệ: “...”
Cô cúi đầu liếc nhìn chiếc áo sơ mi rộng thùng thình và quần jean của mình, nghiêm túc cân nhắc xem lần sau có nên học theo kiểu ăn bận như đi giày cao gót hay váy ống gợi cảm không, như vậy chắc trông trưởng thành hơn nhỉ?
Nhưng quần áo rộng và giản dị thực sự thoải mái và linh hoạt. Cô rất thích.
...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2856999/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.