Hôn lễ trì hoãn sau sáu năm, đối với Dư An, đây không chỉ là một nghi thức đầy hoành tráng mà còn là một sự viên mãn.
Một kết thúc tốt đẹp thuộc về gia đình họ.
Hôn lễ cũng không mời quá nhiều người, chỉ có vài người bạn thân thiết và họ hàng trong nhà.
Cậu và Bùi Diệu bên nhau sáu năm, con cái cũng chạy được luôn rồi, không cần thiết phải dùng những nghi thức rườm rà để chứng minh hôn nhân bền vững của họ làm gì.
Hôn lễ được tổ chức ở bờ biển, vì hai đứa nhỏ trong nhà muốn đi ngắm biển, lại còn bảo muốn gọi hải âu đến trao nhẫn cưới.
Dư An bật cười, ôm con gái nhỏ vào lòng, nói: "Ba không cần hải âu, ba chỉ cần hai đứa trao nhẫn cưới thôi."
Dư Tử Kỳ vỗ tay, "Được ạ! Con sẽ trao nhẫn cưới cho hai người! Nhẫn cưới của ba và cha trông đẹp vô cùng luôn!"
Dư An vuốt ve mũi bé, "Đương nhiên là đẹp rồi, mẫu này do ba con tự thiết kế mà."
"Nhưng sao không có nhẫn của tụi con?" Dư Tử Kỳ vươn đôi tay béo ú lên, lại kéo thêm một người bạn đồng hành nữa, "Con cũng muốn có nhẫn đẹp, anh hai cũng muốn nữa!"
Bùi Tử Hội: "Anh không có muốn."
Dư Tử Kỳ bĩu môi, hừ nhẹ một tiếng.
Bùi Diệu nắm đôi tay bé: "Đợi con lớn cha mua cho con."
Bùi Tử Hội đang ngồi một bên cầm sách thiếu nhi thì đột nhiên hỏi một câu: "Ba nhỏ ơi, lúc con đến nhà chú đã từng xem album ảnh cưới, họ đã tổ chức hôn lễ từ lâu rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-uoc-huu-hieu-that-tu-hoa/1268118/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.