Ngày tháng trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã là giữa hè, trong thời gian này đã diễn ra một sự kiện lớn, đứa cháu đầu tiên của nhà họ Bùi đã ra đời. Mễ Nam sinh một bé gái, đặt tên là Bùi Phi Hàm, tên gọi ở nhà là Cốt Đóa.
Hai nhà Bùi Mễ đều rất vui vẻ, lúc Dư An nhận được tin vốn định đến thăm đầu tiên, nhưng thời gian Mễ Nam nằm viện Bùi Thừa Nhiên không cho phép ai đến cả, chỉ có thể đợi cậu ấy xuất viện rồi mới đến nhà thăm.
Cậu và Bùi Diệu cùng đi, mua thêm vài đồ dùng cho Mễ Nam và em bé, lại mua thêm cho bé một đôi lắc tay bằng vàng.
“Anh cả, anh dâu, ngồi đi ạ.” Mễ Nam mặc trang phục ở nhà, nhiệt tình tiếp đón hai người, sinh xong cũng không thấy cậu ấy hư nhược gì, ngược lại được Bùi Thừa Nhiên chăm rất tốt.
Dư An đưa quà sang, “Vốn định đến thăm lúc Cốt Đóa mới sinh, nhưng em sinh xong cũng cần phải nghỉ ngơi nên trì hoãn tận hôm nay mới đến."
Mễ Nam mỉm cười, “Người một nhà cả, đừng khách sáo thế ạ.”
Cốt Đóa vừa uống sữa xong, Bùi Thừa Nhiên ôm bé đến cho hai người nhìn, lúc đến gần đã nghe được mùi sữa thơm ngát.
Dư An vui vẻ, không nhịn được nhẹ giọng nói, “Bé đáng yêu quá.”
Bùi Diệu nhìn bé một cái, nhưng anh không vui mừng hân hoan như Dư An.
“Có thể sờ bé được không?” Dư An hỏi.
“Đương nhiên là được.” Mễ Nam nói, “Anh dâu, anh có muốn bế bé không?”
Dư An ngạc nhiên, “Được không, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-uoc-huu-hieu-that-tu-hoa/1268197/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.