Không chỉ phòng ngủ được trang trí màu đỏ tươi, ngay cả đồ ngủ bà nội Hứa chuẩn bị cũng là màu đỏ, Thẩm Thanh Dứu chưa từng thử màu sắc này, lập tức muốn cởi áo khoác rồi mặc thử áo ngủ.
Hứa Gia Ngôn vội vàng ngăn cản, đặt hành lý của anh xuống rồi kéo anh khỏi căn phòng toàn là màu đỏ này.
Tầng dưới.
Bà nội đã nấu cơm xong.
Cả bàn thức ăn đều là cơm quê, không tinh xảo như dì Vương làm, hơn nữa khẩu vị của bà thiên mặn, dầu muối tương dấm đều nhiều. Bà cảm thấy màu sắc nhạt quá, không thêm chút nước tương thì không thể ăn. Đây lại là lần đầu tiên Thẩm Thanh Dứu tới chơi, vì chiêu đãi khách nên cả gà, vịt, cá hiếm khi được ngồi chung một bàn, chén bát cất lâu không dùng cũng được mang ra trưng dụng.
Hứa Gia Ngôn nhìn bà nội cầm đũa của mình gắp cho Thẩm Thanh Dứu một miếng thịt kho tàu sậm màu, vốn định tìm cơ hội lấy miếng thịt có vẻ mặn kia vào bát của mình thì đã thấy Thẩm Thanh Dứu mặt không đổi sắp nói “Cảm ơn bà” rồi bỏ miếng thịt kia vào miệng.
Bà nội Hứa thấy anh thích ăn, lại gắp cho anh miếng nữa: “Ông bà nội con sao rồi?”
Thẩm Thanh Dứu im lặng xong ăn miếng thịt rồi trả lời: “Bọn họ sống rất tốt, vẫn khỏe mạnh ạ.”
Bà cười nói: “Thế thì tốt, bà với ông bà nội con không gặp nhau được ba mươi mấy năm rồi, lần gặp mặt gần nhất là ba mẹ con vừa kết hôn, con còn chưa được sinh ra đâu.”
Bà nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-uoc-keo-ngot/1623351/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.