Lôi Đình Lệ gọi điện thoại phân phó: “Chuyển 50 ngàn vào tài khoản của Trì Ngữ Mặc, đủ chưa?”
Câu phía sau là dùng để hỏi Trì Ngữ Mặc.
“Ơ.” Trì Ngữ Mặc chưa kịp phản ứng, “Không cần đâu, coi như là tôi mời anh.”
“Mời tôi đi ngủ sao?” Lôi Đình Lệ hỏi, nhếch miệng, trong mắt phát ra thứ ánh sáng kỳ lạ.
Trì Ngữ Mặc ý thức được mình đang nói sai, cả người co lại.
Âm thanh báo có tin nhắn đến.
Cô cúi đầu mở ra xem.
Tin nhắn thông báo, tài khoản của cô vừa nhận được 50 ngàn.
Trực giác nói cho cô biết, không thể lấy thêm tiền của anh ta.
Vô công bất thụ lộc riết sẽ thành quen, sẽ hình thành sự ỷ lại và chờ mong, cô sẽ làm chuyện sai trái.
“Cái này xem như là lộ phí, phần còn lại sau khi về tôi sẽ trả cho anh.” Trì Ngữ Mặc nói.
“Lúc nào rồi mà còn làm kiêu, phần còn lại xem như là tiền công hai hôm nay của cô.” Lôi Đình Lệ nói, tháo cà vạt xuống nhét vào ghế salon.
Động tác có chút gợi tình hoang dã.
Toàn bộ cơ thể của cô đều cứng lại, cũng may, anh ta còn chưa cởi quần áo, nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, theo thói quen tay phải gác lên trên trán.
Trong phòng đều là hơi thở hùng cường của anh ta.
Cô không dám nói lời nào đánh thức anh ta, đi đến vị trí trên giường của mình, ngồi trên giường, nhìn Lôi Đình Lệ như đang có chuyện suy nghĩ.
Lôi Đình Lệ đột nhiên nhìn về phía cô, bắt gặp ánh mắt của cô.
Trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-y-trien-mien-vo-yeu-cua-tong-tai-rat-thich/1131977/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.